Đỗ Hồng

Tên Gọi Thương Yêu


 
Có tên gọi phai nhòa trong trí nhớ
Bỗng một ngày vọng lại chút thương yêu
Như cơn mưa còn sót nắng ban chiều
Cho lưu luyến hương nồng trên da thịt
 
Có tên gọi từ trăm năm mờ mịt
Đưa ta về cùng kỷ niệm mong manh
Tôn Nữ ơi có đợi giữa hoàng thành
Tiếng vó ngựa xôn xao trời thương nhớ?
 
Có tên gọi thân quen trên phố chợ
Mùa hạ nào cây lá cũng ngẩn ngơ
Có phải em từ tiền kiếp bơ vơ
Vừa trở lại làm hồn thơ sống dậy?
 
Có tên gọi mơ hồ trong tháng bảy
Như dòng sông trôi nhẹ giữa đồng khô
Cho một lần về lại với cố đô
Ta ngồi đón hương mặt trời buổi sáng
 
Có tên gọi như nổi chìm trên mạng
Chợt nghe qua cây cỏ cũng bồi hồi
Hương bay lên theo ngọn gió lưng đồi
Cho xanh mát cả mùa hè nhiệt đới

Được bạn: HB 12.03.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tên Gọi Thương Yêu"